“KHOÁC ÁO” Từ Thiện

Đa số người ta nghĩ rằng, người có của ăn của để mới có thể làm từ thiện. Đúng vậy, nhưng chưa đủ. Người bình thường hoặc người nghèo vẫn có thể đi làm từ thiện.

Người không có tiền thì đi vận động, quyên góp, hoặc “người có của thì mình có công”. Tại sao bạn không đăng ký đi theo các đoàn thiện nguyện để khuân vác, bốc xếp, phân phát quà cho bà con?

Tại sao bạn không kết hợp cùng một số người làm việc gì đó để gây quỹ từ thiện? Tại sao bạn không lên mạng xã hội để Like, viết comment ủng hộ những người kêu gọi cứu trợ đồng bào bị bão lụt?

Một lời khích lệ, ủng hộ người làm từ thiện, một lời khuyên, động viên chia sẻ, cảm thông với những người kém may mắn cũng có thể là những “món quà” từ thiện tinh thần đáng trân trọng.

Khi có sức khỏe, thời gian và tấm lòng thì vẫn có thể làm từ thiện được. Làm từ thiện không cần phải đợi đến khi nào dư dả, giàu có. Tôi thấy nhiều học sinh, sinh viên đi bán hoa trong các ngày lễ; bán sách, bút, tài liệu học tập để lấy tiền quyên góp giúp đỡ người nghèo, tàn tật. Nhiều bạn khác thì làm xe ôm, giữ xe miễn phí, làm “hướng dẫn viên” tình nguyện… trong những mùa thi.

Học sinh, sinh viên tham gia công tác tình nguyện trong nhà trường hoặc ngoài xã hội, đó chính là hình thức làm từ thiện phù hợp với điều kiện của mình. Cho đi tức là nhận lại. Làm từ thiện giúp người nhưng đồng thời giúp mình trở nên hoàn thiện hơn, vị tha nhân ái hơn, nghĩa là “người” hơn.

Đi làm từ thiện rất vất vả và đôi khi bị hiểu nhầm bởi những cái nhìn ích kỷ, hẹp hòi, đố kỵ. Thế nhưng người làm từ thiện rất vui khi họ mở lòng mình, giúp ích được cho cộng đồng. Khi đó lòng họ thật thanh thản, tâm an, miệng mỉm cười.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *